(viết cho những hứng khởi nảy ra ngùn ngùn trong não nhờ những cơ duyên nho nhỏ trong vài ngày qua)
# nguồn cảm hứng
Trong một lần đang lướt các group đọc sách thì thấy một topic đặt câu hỏi “cuốn sách nào dẫn bạn thành mọt sách”, nhìn qua các câu trả lời là những cuốn tiểu thuyết cũng nổi nổi, thì câu trả lời của mình rất đơn giản là Sách giáo khoa. Đến giờ vẫn thấy may may khi chưa có thánh nào bay vô cmt sỉ vả kiểu con dở người :P.
Thì từ SGK, mình mới biết đến những tác phẩm kinh điển của những tác giả kinh điển của thế giới, như Thời thơ ấu của Maxim Gocki, Andescen, Tagor,…. cũng như tác phẩm kinh điển của VN như Tắt đèn của Tố Hữu, Chí Phèo của Nam Cao, ….. Rồi từ sách toán lý hóa mới biết đến những danh nhân, nhà khoa học vĩ đại như Edison, Pitago,… Chứ làm sao mà bản thân tự biết mà vô nhà sách kiếm đọc được.
# đặc điểm đọc cá nhân
Chắc là may mắn vì tuổi thơ thường hay được người lớn trong nhà thả chơi trong nhà sách, lê lết cả buổi trời cũng được. Có giai đoạn bà chị họ làm nhân viên nhà sách nên cả ngày trong đó luôn.
Dù thích đọc sách từ nhỏ ấy nhưng lại đọc toàn khoa học, động vật chứ lại không thích đọc truyện. Nên đến giờ, vẫn cảm thấy khó nuốt truyện/tiểu thuyết các loại.
Nhờ đọc nên cũng nhận ra một số đặc điểm bản thân, không nhớ tốt các tiểu tiết, ví dụ như ngày tháng năm là thua luôn :(. Dù từ nhỏ đã lân la đọc sử nước Việt nhưng trong đầu lại chỉ dừng ở mức độ có khái niệm về vị nào đó giỏi giỏi vậy thôi chứ chả nhớ được chi tiết hơn. Nên giờ vẫn cảm thấy may mắn vì ngày ấy đã vừa đủ điểm môn sử trong kỳ thi trung học phổ thông. Chứ nếu mà xui xui, điểm chèm bẹp là thương thầy tội bạn lắm vì những ngày trước khi thi, thầy thì canh, bạn thì gạo bài (mình mà không thuộc thì con bạn cũng méo được về).
# quan điểm – hay thay đổi
Một dạo đọc quá trời cuốn dày nhờ có kinlde 🙂 . Kinlde – có thể tha đi khắp chốn – đọc trong nhiều hoàn cảnh – thành ra tranh thủ đọc – kết quả là đọc được những tác phẩm sách giấy dày cui. Thế là cứ đinh ninh là đỡ tiền mua sách nhưng không ngờ, một vài tác phẩm lại tạo niềm hứng khởi để buông tiền ôm thêm một nùi sách giấy về tủ.
Từng nghĩ không thích tác phẩm nước nhà cho lắm, chính xác là không mặn mòi. Vậy mà trong một khoảnh khắc, cầm cuốn truyện cũ Những ngày ấu thơ của Nguyên Hồng đọc lướt vài dòng đầu, mình lại đắm chìm trong cuốn truyện ấy mấy ngày trời. Thực tình là từ thời đi học, bản thân không hề hào hứng với tác phẩm của ông. Đấy, chỉ trong giây lát, và đời, nhiều lúc cũng ngẫu nhiên đến lạ, những quan điểm – định kiến cả bao nhiêu năm trời được phá bỏ trong vòng một nốt nhạc. Vậy nên chẳng dám nói gì là mãi mãi cả.
Sách – tựa những người bạn – như cơ duyên. Có những cuốn sách hoặc những con người mình đã biết nhưng lại không chơi/ không có hứng đọc hoặc đọc nhưng không thể cảm. Cũng đến một ngày đẹp trời/ một thời khắc nào ấy, tự nhiên lại hạp đến lạ. Và một cuốn sách tác động thay đổi nhân sinh quan cũng như gặp đúng người và đúng thời điểm :).
Quay lại với SGK, bản thân mình được truyền cảm hứng khá nhiều từ những trích đoạn được dạy trong sách tiếng việt giai đoạn cấp 1 và 2. Điển hình nhất là tác phẩm Thời thơ ấu của Maxim Gocky. Thế là ngay khi có kinh phí để tha một cuốn kinh điển về, mình đã chọn cuốn Thời thơ ấu. Nhưng thật là thất vọng khi mình đọc cuốn sách ấy và nhận ra trích đoạn mình yêu thích không giống SGK. Sau này thì mới biết được một tác phẩm nước ngoài có thể do nhiều dịch giả dịch, nhiều nhà xuất bản biên soạn nên có nhiều ấn phẩm khác nhau của cùng một tác phẩm nước ngoài. Và có lẽ với mình, những tác phẩm kinh điển thì bản dịch trong SGK thật ấn tượng. Nhờ những bản dịch ấy mà mình thích một số tác giả và tác phẩm. Cũng qua đó nhận ra, giá trị của những cuốn sách cũ. Có những người sành sõi, đọc nhiều biết rộng nên họ sẽ sưu tầm những bản hay/ bản đặc biệt/…. Cũng như những người chơi ảnh chuyên, rành lens và máy, họ phân biệt được sự khác biệt giữa những dòng seri được khắc trên lens (đối với lens mf). Với mình, có lẽ tìm đọc được bản hay của Thời thơ ấu là một kho báu rồi.
….